Nó ôm chặc mẹ nó như bảo vệ che chở. “Mẹ mong con đừng ghét mẹ sau này bảo là mẹ không cảnh cáo con trước.”
“Ồ làm gì có chuyện đó. Loan luan bo con Mẹ thật không xứng làm mẹ con. Nhanh lên.”
Tôi cảm thấy vui vui. Không sao đâu. Tôi thấy nó rùng mình. Còn tôi, tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì để lo cho nó. Tôi không mặc quần trắng hay đen bình thường mà là quần màu tím nhạt Chân mang giày cao gót 6 inches làm tôi trông như người mẫu. Khi tôi đọc xong 1 cái rùng mình ghê tởm chạy dài trên xương sống. Lúc nào mẹ cũng trẽ trung xinh đẹp cả. Hai tháng nay không có tiền trã tiền nhà. Hai má nóng bừng nếu ai nhìn sẽ thấy chúng đỏ như màu lựu chín. Còn tôi, tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì để lo cho nó. Nếu là mẹ con người Á Châu sẽ trã cao hơn, $1500 một bộ.”
Tôi ngồi ngã lưng ra, cảm thấy buồn nôn hết sức. Lông mi dài như gắn đồ giả trên cặp mắt mở to đen lay láy còn nét ngây thơ. thế là 2 mẹ con mình làm chung hả mẹ. Mùi con trai mới lớn làm tôi như ngây dại. Nhưng mà … con không nghĩ họ chỉ muốn xem mình hôn …má nhau phải không mẹ?”
Nó ấp úng, mặt đang tái mét bổng đỏ bừng.